Về đến nhà thời gian vẫn còn sớm, Kim Tú Châu lấy giấy bút ra vẽ tranh, còn hỏi Lý Vân có thích đọc sách không, trong nhà có mấy quyển sách.
Lý Vân gật đầu, ngày hôm qua khi nói chuyện với Kim Tú Châu, cô ấy kể trước kia làm giáo viên trường tiểu học, sau lại theo chồng sang đây, phải từ bỏ công việc.
Cô không đọc nhiều sách lắm, nhưng đọc tạm cũng được.
Kim Tú Châu lấy ra quyển tiểu thuyết Phương Mẫn viết, trước đó khi chuyển nhà, thứ được thu dọn đầu tiên là sách và dụng cụ vẽ tranh, được bảo quản rất tốt, sau đó Phương Mẫn lại gửi tới hai quyển sách, Kim Tú Châu đã đọc tới nhàu cả ra rồi.
Lý Vân cũng không phải người hay nói, cô ấy cầm lấy một quyển sách đọc, bên cạnh Kim Tú Châu an tĩnh vẽ tranh, cô ấy cũng không hỏi nhiều.
Trong phòng khách yên tĩnh, chỉ thỉnh thoảng nghe thấy tiếng lật sách.
Thấy đã gần đến mười một giờ, Kim Tú Châu mới dừng bút, sau đó dẫn Lý Vân vào bếp nấu cơm.
Cô thấy tâm trạng Lý Vân có phần ổn định, mới cười nói: “Buổi trưa bọn trẻ đều về nhà ăn cơm, cho nên phải nấu nhiều một chút, chị nấu cơm cũng không ngon lắm đâu, trong nhà nấu cơm ngon nhất là con trai lớn Tiểu Nham của chị, món gì nó cũng biết làm.”
Lý Vân nghe xong mặt lộ vẻ ngạc nhiên, “Cậu ấy bao nhiêu tuổi rồi?”
“Mười sáu, thằng bé đi học khá muộn, nhưng rất hiểu chuyện, từ nhỏ đã biết giúp mẹ làm việc nhà.”
Lý Vân hâm mộ gật đầu, “Thật tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-qua-phu-tai-gia/4903539/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.