Quả nhiên, sáng ngày hôm sau Dương Diệu gõ cửa nhà Phương Mẫn, chẳng biết có phải cả đêm không ngủ hay không, khuôn mặt anh ta như già thêm mười tuổi, trông hết sức tiều tụy, làn da sạm đi còn bóng dầu, tóc thì rối bù, ánh mắt mỏi mệt.
Anh ta ôm con trai mới vừa ăn no đi.
Phương Mẫn cũng không hỏi nhiều, nhìn bộ dáng hồn xiêu phách lạc kia của anh ta cũng có thể đoán được là không tìm thấy hai mẹ con Triệu Vận.
Cô ấy không biết nên nói gì, sau đó ôm con trai sang tìm Kim Tú Châu.
Kim Tú Châu đang vẽ tranh trong nhà, đột nhiên có linh cảm nên tính vẽ hết yêu cầu của Uông Linh đưa ra mấy hôm trước. Lần trước khuyên chị ấy đi bệnh viện khám thử xem, chẳng rõ chị ấy đã đi chưa.
Khi Phương Mẫn sang, cô buông bút trong tay xuống, đứng dậy đi rửa một cái cốc, để cô ấy nếm thử trà hoa vừa rồi cô mới pha.
Trà hoa ngọt ngào, không biết có phải do Phương Mẫn tưởng tượng hay không mà cô ấy cảm thấy làn da mình hiện giờ đẹp hơn rất nhiều, khí sắc cũng tốt hơn, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có điểm duy nhất khác trước là thường xuyên uống trà hoa Kim Tú Châu pha.
Kim Tú Châu nhận lấy bé con Phương Mẫn đang ôm trong ngực. Lục Lục đang trong phòng ngủ, thấy Phồn Phồn tới thì tròn xoe hai mắt vô cùng tỉnh táo. Bé con không định ôm cậu nhóc ngủ, chỉ nhẹ nhàng níu lấy bàn tay nhỏ của cậu nhóc chơi. Cậu nhóc liếc mắt nhìn cô bé một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-qua-phu-tai-gia/4903520/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.