Kim Tú Châu dẫn bọn trẻ vào phòng, sau đó đứng ở cuối giường im lặng.
Cuối cùng con trai sốt ruột chạy đến bên Giang Minh Xuyên, kiểm tra anh từ trên xuống dưới vài bận rồi oà một tiếng nhào lên khóc lóc, “Ba ơi, ba làm sao vậy?”
Mấy ngày nay nghe nói ba ở bệnh viện, cậu có lo lắng, nhưng mẹ và mấy cô đều nói ba không sao đâu, cậu nghĩ mình giờ là người đàn ông duy nhất trong nhà, mẹ lại mang thai, em gái còn nhỏ nên không dám biểu lộ sự sợ hãi. Cho tới hôm qua mẹ đột nhiên bảo cậu lên trường xin nghỉ học, ngày mai đi cùng mẹ tới bệnh viện thăm ba, cậu mới đoán được có lẽ ba không phải không hề gì như các cô ấy nói.
Dọc đường tuy rằng cậu an ủi mẹ và em gái, nhưng kỳ thật trong lòng cậu đã tính tới tình huống xấu nhất, hiện tại nhìn thấy ba nằm trên giường bệnh, càng thấy đau lòng.
Cậu chưa từng thấy ba bị thương nghiêm trọng như vậy.
“Ba ơi, ba có đau không?”
Giang Minh Xuyên nhìn con trai khóc đỏ hoe cả mắt, trong lòng thấy mềm nhũn, giơ tay tính xoa đầu cậu, nhưng giờ tay anh đang cầm quả đào đang ăn dở, cái tay còn lại thì không động đậy được, đành phải nói: “Không sao không sao đâu, sắp khỏi rồi.”
Phó Yến Yến cũng không ngờ rằng ba Giang lại bị thương nghiêm trọng vậy, chậm rãi đi đến đằng sau lo lắng nhìn anh.
Giang Minh Xuyên nhìn cô bé cười, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Kim Tú Châu, vội nói: “Thật sự là không nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-qua-phu-tai-gia/4903509/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.