Giang Minh Xuyên lần này về còn đi tìm lãnh đạo viết thư giới thiệu, định bụng nếu gây chuyện bất hòa với nhà kia, sẽ dẫn Kim Tú Châu và hai đứa nhỏ ra ngoài ở. Trên đường anh giải thích với Kim Tú Châu, “Căn biệt thự đã rất nhiều năm không có người ở, trong nhà hẳn là bụi lắm.”
Kim Tú Châu gật đầu, “Có nhà ở chúng ta cũng yên tâm hơn, sau này già rồi hai chúng ta có thể dọn về đây.”
Giang Minh Xuyên nghe Kim Tú Châu nói vậy, trong đầu cũng hiện ra hình ảnh ấy, trong lòng ấm áp, “Ngày mai dẫn em đi xem, khi còn nhỏ anh có ở một thời gian ngắn, trong nhà anh còn có một căn cứ bí mật, giấu rất nhiều món đồ chơi.”
Những món đồ đó do ông ngoại làm cho anh, ông ngoại lúc nào cũng nói lúc mẹ còn bé rất giống anh.
Kim Tú Châu chờ mong nói: “Hay quá.”
Hạ Nham cũng tham gia náo nhiệt: “Con cũng phải đi.”
Giang Minh Xuyên cười, “Cả nhà cùng đi.”
Sau đó anh dẫn cả nhà tới nhà khách gần đó, khi nhân viên nhà khách hỏi thì bảo là về nhà thăm người thân, trong nhà nhỏ quá không đủ ở.
Chuyện như thế này cũng không hiếm thấy, ở thủ đô không nhiều gia đình có thể sống trong một căn nhà lớn. Đa số đều là một nhà mười mấy người chen chúc trong một căn phòng nhỏ hai ba mươi mét vuông, thậm chí chỉ là một căn hộ tập thể* mười mấy mét vuông, còn không chia phòng, chỉ dùng mành ngăn cách.
*Nguyên văn là Nhà ngang, chỉ những căn hộ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-qua-phu-tai-gia/4903493/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.