Đồ ăn nấu xong, hai mẹ con cũng dậy. Cơm sáng có củ cải, cải thảo và cháo. Đồ ăn này buổi sáng thím Ngô đưa sang, bà nghĩ nhà bọn họ hẳn là không có gì ăn nên cầm một ít sang. Vốn bà muốn gọi bọn họ sang nhà ăn, nhưng Giang Minh Xuyên không đồng ý. Nếu chỉ có anh và Hạ Nham thì không sao, nhưng giờ lại có thêm hai miệng ăn, cảm thấy sẽ mang thêm phiền phức cho người khác.
Một nhà bốn người yên lặng ăn cơm.
Ăn được một nửa, Kim Tú Châu thật sự không nhịn được nữa, vỗ nhẹ nhẹ lưng con gái ngồi bên cạnh, “Lúc ngồi lưng phải thẳng, vai không được rụt lại, một tay bưng bát, nhai kỹ nuốt chậm, khi ngậm miệng lại, không được phát ra âm thanh.”
Nghe thấy vậy, Phó Yến Yến quay đầu nhìn về phía Kim Tú Châu, ở trong ấn tượng của cô bé, Kim Tú Châu chưa từng dạy dỗ cô bé điều gì.
Nhưng cô bé vẫn làm theo.
Kim Tú Châu vừa lòng nhìn cô bé một cái, gắp vào trong bát bé một chút đồ ăn, cũng dịu dàng nói: “Ở nhà mình thì không sao, nhưng nếu tới nhà người khác làm khách, không được chăm chăm gắp món mình thích ăn, mỗi món không được gắp quá ba lần, không thể để cho người khác nhìn ra con thích gì……”
Những thứ này là quy củ cô học được ở Hầu phủ, theo quan điểm của cô, thứ gì tốt thì học, cái gì thấy không tốt thì bỏ qua. Tuy rằng cô cũng không thích Hầu phủ lắm quy củ, nhưng quả thực có rất nhiều chỗ làm cô được lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-qua-phu-tai-gia/4903468/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.