Lúc Hàn Liệt gọi điện thoại, Liễu Tố Tố đang phơi chăn ngoài sân, số lượng chăn trong nhà đều là cố định, dì hai muốn đến đây nên cần lấy thêm một cái chăn nữa ra, phơi lại cho hết mùi ẩm mốc là được.
Cô vắt chăn lên trên sào trúc, lại dùng gậy gỗ đập một trận cho hết bụi.
Hàn Tiền chạy ra, thấy một màn này lập tức nói: “Nương, Tiểu Trình lại đái dầm ạ?”
Hàn Trình đang cọ tới cọ lui làm bài tập: “…”
Quả đúng là người ngồi trong nhà, nồi từ trên trời rơi xuống!
“Anh ba đừng có nói bậy! Em còn lâu mới đái dầm nhá!” Nói xong, nó lại vội vàng nhìn về phía Liễu Tố Tố, “Nương, con không đái dầm thật mà!”
Hồi còn nhỏ nó có đái dầm, nhưng đó đều là chuyện trước trước, hiện tại nó đã lớn, là lãng tử biết quay đầu rồi á!
Liễu Tố Tố cười nói: “Đúng vậy, Tiểu Trình không đái dầm đâu, chăn này là để bà hai dùng.”
“Bà hai?” Hàn Trình cùng Hàn Tiền đều chỉ gặp qua dì hai một lần, cũng chưa nói được với nhau câu nào nên không có ấn tượng, nhưng Hàn Tú Tú còn nhớ rõ: “Là bà hai ở dưới quê ạ?”
“Đúng vậy, bà hai muốn đến đây thăm chúng ta, cho nên nương mới dọn dẹp phòng cho bà ở.” Liễu Tố Tố nói xong liền phát hiện mấy đứa nhỏ đều đặc biệt tò mò nhìn mình.
Rốt cuộc nhiều năm qua chỉ có cả nhà sống cùng nhau, đột nhiên có người khác tới làm mấy đứa nó nhất thời không quen.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-nuoi-con-o-dai-vien/3125811/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.