Bà ta vội lấy tay gom kẹo sữa thành một đống, không vui nói: “Sao con lại phá của như vậy, không phải vừa nãy cha con nói rồi sao, vợ thằng ba đang ốm nghén, kẹo này giữ lại cho nó đi!”
Triệu Trân Trân mỉm cười với mẹ, nói: “Mẹ! Mẹ đừng nghe thằng ba nói bậy, ốm nghén làm sao thích ăn ngọt chứ? Mọi người đều thích ăn chua kìa! Đó là cô ta thèm ăn! Hơn nữa, kẹo này là con biếu cho cha mẹ, cô ta ăn không sợ tổn thọ sao?”
Theo bản năng, Chu Gia Anh cảm thấy con gái nói không đúng, nhưng cũng không tìm ra được lời phản bác, chỉ đành gom kẹo đến trước mặt mình. Đôi mắt nhìn tìm kiếm xung quanh muốn tìm một cái túi để đựng vào, nhưng cơ thể lại không nỡ rời khỏi cái bàn.
Bọn trẻ đi rất nhanh, huống chi khoảng cách cũng không đến một trăm mét, rất mau mấy anh em Cường Tử đều tới rồi, vừa nghe nói có kẹo ăn, trẻ con của mấy nhà hàng xóm gần bên cũng đi theo đến. Triệu Trân Trân bóc kẹo chia, một đứa trẻ được cho một nắm kẹo lớn.
Chu Gia Anh nhìn thấy kẹo trên bàn càng lúc càng ít, cuối cùng chỉ dư lại một nắm lớn, rốt cuộc cũng nhịn không được mà nổi nóng với con gái, nói: “Ở xa như vậy về nhà cũng không biết mang về nhiều đồ một chút, chỉ cầm theo vài gói kẹo, còn chia hết cả rồi, con đúng là hiếu thảo thật đấy!”
Triệu Trân Trân cũng không tức giận, còn cười tủm tỉm nói: “Mẹ, vài cục kẹo thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-nguoi-me-tot/2514553/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.