Được ưa chuộng nhất năm nay chính là: Nhân viên bán hàng, ống nghe bệnh và tay lái.
Cha mẹ của Triệu Thanh Sơn đều là cán bộ công xã, năm xưa bận bịu làm việc không thể chăm sóc con cái, chú ấy đi theo ông bà nội lớn lên ở nhà bác cả. Bây giờ hai người già đã qua đời, người mà chú ấy đến thôn thăm chính là bác cả, cũng chính là ông nội lớn của Triệu Trân Trân.
Triệu Trân Trân thay quần áo sạch sẽ, lén lút lấy mười mấy quả trứng gà từ trong giỏ nhà mình, còn tranh thủ làm mấy cái nón rơm nhỏ để mang theo.
Tặng người ta nón rơm vào mùa đông thật sự có hơi không đúng lúc, nhưng mà trong nhà túng thiếu phiếu vải vóc, đã mấy năm Triệu Trân Trân không làm quần áo mới, ngay cả vải mộc trắng mà cô tự dệt cũng bị Chu Gia Anh khóa ở trong tủ rồi.
Vốn dĩ không có bất kỳ nguyên liệu thừa nào để dùng.
Ba đứa con của Triệu Thanh Sơn, hai bé gái một đứa chín tuổi, một đứa bảy tuổi, bé trai nhỏ nhất mới hơn một tuổi, vậy mà đều rất thích cái nón nhỏ mà cô làm.
Mặc dù không thân với thím họ, Triệu Trân Trân vẫn cắn răng nói tình hình của mình.
Vốn dĩ cô cho rằng hai người chú họ chưa chắc có thể đồng ý, không ngờ bởi vì cha mẹ của Triệu Thanh Sơn không muốn tới Bình Thành. Mặc dù thím họ là người Bình Thành, nhưng nhà mẹ có mấy đứa em trai, cha mẹ cũng không có thời gian trông con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-nguoi-me-tot/2514543/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.