“Mẹ, mẹ đừng tức giận, không phải con đã về rồi sao.
Bây giờ mẹ có đánh chết con thì cũng chẳng có ích gì.” Sở Y Nhất giấu cây chổi ra phía sau lưng mình, né trái né phải để tránh Lý Thúy Hoa, cơn giận của bà ấy sao lại lớn đến thế này cơ chứ.
Bản thân cô cũng không cảm thấy có gì phải mất mặt cả, làm thế để làm gì.Sở Y Nhất tìm được một vị trí cách xa Lý Thúy Hoa một chút, khuỵu gối xuống thở hổn hển, “Mẹ, mẹ khoan kích động đã, nghe con giải thích được không? Mẹ xem, điều này ảnh hưởng xấu biết bao.” Cô vừa nói, vừa dùng ánh mắt biểu thị về phía cánh cổng.Lý Thúy Hoa nhìn theo tầm mắt của cô, nhìn thấy đám người đang vây quanh để xem trò vui, sắc mặt đột nhiên trở nên xấu xí, trừng mắt nhìn Sở Y Nhất, “Nhìn cái gì mà nhìn? Rảnh rỗi vậy à? Không đi làm nữa à?” Nói xong, bà ấy dùng sức đóng cánh cửa gỗ cũ kỹ và có phần mục nát của nhà mình lại.“Bây giờ con mau giải thích cho mẹ nghe, rốt cuộc chuyện này là như thế nào đây? Người trong xã đều nói con ép buộc Quách Chí Cường bỏ trốn với con, nhưng anh ta không đồng ý.
Sau đó anh ta đã báo cáo trong xã về chuyện của con, bây giờ ai ai cũng biết hết rồi.
Con vội vã đi bám dính lấy người ta, con nói xem, cái đầu của con đang nghĩ cái gì vậy.” Nước miếng của Lý Thúy Hoa suýt chút nữa phun vào mặt Sở Y Nhất, cô nhanh chóng tránh né.Cái tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/4603005/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.