“Cái quái gì vậy? Ai thế?”“Tôi là quản gia trang trại di động của bạn, bây giờ cô là chủ sở hữu của trang trại này.”“Trang trại di động?” Vừa rồi cô còn đang nghĩ, người khác xuyên không thường hay có ngón tay vày gì đó, sao cô lại chẳng có gì hết.
Hê hê, vừa nghĩ tới cái gì là có cái đó, được đấy, được đấy.“Đúng vậy, mời xem.”Sở Y Nhất vui mừng bước vào hệ thống trang trại, sau đó cô ngây người, đang đùa cô đấy à, một bãi đất trống lốc thế này mà cũng có thể gọi là trang trại ư, cô cảm thấy trên đầu mình có một đàn quạ đen bay qua.“Làm ơn nói cho tôi biết, nông trại của ai mà lại thế này, ngoại trừ một bãi đất trống ra thì cũng là đồng không mông quạnh, không có một thứ gì cả.” Sở Y Nhất gần như hét lên.“Đây là tình trạng ban đầu của trang trại.
Chủ nhân cần phải chăm chỉ canh tác, như vậy mới thóc ở khắp mọi nơi.”Ngay khi Sở Y Nhất muốn phát điên lần nữa, quản gia trang trại lại lên tiếng.“Để chào mừng cô trở thành chủ nhân mới của trang trại chúng tôi, những hạt giống dưới đây được chuẩn bị đặc biệt cho cô.
Hãy chọn những loại cây mà bản thân muốn trồng.”Sau đó, trước mặt Sở Y Nhất hiện ra ba tấm hình về đồ vật nông trại cây lúa, lúa mì và ngô.“Coi như biết điều, ở đây đương nhiên là gạo sẽ tốt hơn rồi, tôi chọn lúa mì.”Với độ nhạy bén của bộ não, quản gia trang trại suýt nữa đã bị xoay như chong chóng.“Được rồi, bây giờ đã có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/4603004/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.