Trở về đã là trưa muộn, phỏng chừng tụi nhỏ đã đói bụng rồi, Trình Như Lan nghĩ đến ba tiểu gia hỏa, trong lòng một mảnh ấm áp, mấy nhóc con chính là những gánh nặng ngọt ngào.
Trên đường về cô lén bỏ kha khá đồ vật vào trong không gian, sau đó lấy ít thịt với vài thứ linh tinh ra, nhằm che dấu tai mắt bên ngoài.
Nếu không nhà cô mỗi ngày đều ăn thịt, thời gian dài sẽ khiến người ta hoài nghi.
Về đến nhà, đẩy cửa ra, quả nhiên bà nội Chu đang ngồi nói chuyện với mấy đứa nhóc.
Nhìn thấy Trình Như Lan vác một sọt đồ, bà muốn nói gì đó, nhưng nghĩ ngợi xong lại không có mở miệng.
Trình Như Lan cố ý làm mặt lạnh, đi vào nhà lấy một bịch bánh quy ra, vẻ mặt không cảm xúc nói,”Cho mẹ, buổi sáng mẹ giúp con trông mấy đứa nhỏ, đây là bánh quy, mẹ cầm về đi, miễn cho hàng xóm lại nói con thế này thế kia.”
Để bánh vào trong lòng bà, Trình Như Lan liền không quản nữa, mang thịt trong sọt vào trong bếp, sau đó lại lấy hồ lô đang bọc trong giấy ra, cười với ba đứa nhóc nói: ”Lại đây, qua chỗ mẹ, mẹ cho mấy đứa ăn ngon.”
Ba nhóc con thấy mẹ mình lấy ra một xâu quả hồng hồng, lập tức đều chạy như bay tới trước mặt cô, kêu:”Mẹ, con muốn ăn! Ăn!”
Nhìn bộ dáng ba đứa nhóc gấp không chờ nổi nghển cổ lên, Trình Như Lan cảm giác trái tim mình mềm nhũn, quá đáng yêu rồi, cả một đám nhóc đáng yêu! Cô chia cho mỗi đứa một viên hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-mang-theo-he-thong-nuoi-con-lam-ruong/3912169/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.