Thời điểm cô chuẩn bị cõng sọt không rời đi, một bà cụ ngăn cản cô lại, thanh âm suy yếu vô lực,”Cháu gái, nơi này của cháu còn gạo trắng không? Tôi muốn mua một ít, con dâu tôi mới sinh con, không có sữa, con bé lại ăn không được lương thực thô, cháu gái, mong cháu bán cho.”
Như Lan nghe được bà cụ nói, không khỏi động lòng thương, trong thành bây giờ đã thiếu gạo như vậy sao? Hơn nữa nhìn bộ dáng bà, gầy trơ xương, sắc mặt ảm đạm, chắc chắn là thiếu dinh dưỡng nặng.
Như Lan không đành lòng nói, ”Bà ơi, vậy bà ở chỗ này chờ một chút, cháu còn chút gạo trắng để ở chỗ chồng cháu, bây giờ cháu qua đó lấy.”
Bà cụ cảm kích gật đầu.
Trình Như Lan lập tức cõng sọt không ra khỏi chợ đen, đến một chỗ khuất, Trình Như Lan nhìn xem không thấy ai đi qua, mới lấy từ không gian ra 20 cân gạo trắng.
Trình Như Lan quay về chỗ cũ, bà cụ nhìn thấy cô tới, thở dài nhẹ nhõm một hơi, vừa rồi bà đợi rất lâu, tưởng rằng người ta đã bỏ đi rồi.
Bà cụ nhìn Như Lan cõng sọt lại, vội vã tiến đến.
“Cháu gái, cảm ơn cháu, thật sự rất cảm ơn cháu!” Bà cụ thấy cô mang theo nhiều gạo trắng như vậy, trong lòng cao hứng vô cùng.
“Bà à, chỗ này cháu có 20 cân, bà mua hết không?”
“Mua hết mua hết! Trong nhà trẻ con cũng nhiều, tụi nó rất lâu chưa được ăn cơm rồi, mua nhiều một chút mọi người cũng có thể ăn thêm một chút.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-mang-theo-he-thong-nuoi-con-lam-ruong/3912168/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.