Thiệu Diệu Tông vội vã nói: "Anh có quần áo rồi."
Cô đánh giá anh một lượt từ trên xuống dưới: "Hôm qua anh mặc một bộ kiểu dáng áo Tôn Trung Sơn, hôm nay vẫn kiểu dáng như vậy, ngày maii anh đi đăng kí kết hôn với em cũng định mặc như vậy sao?"
Thiệu Diệu Tông mở miệng, tính nói để anh tự mua, nhưng anh bây giờ ngay cả 100 đồng cũng không có. Tình hình không khả quan chút nào, lại đối mặt với ánh mắt soi mói của người bán hàng, anh chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống.
Đỗ Xuân Phân đưa người bán hàng 20 đồng. Nhận lấy tiền thừa rồi tiếp tục mua mua mua. Để tránh thím hai của cô nghi ngờ, đồ dùng trong nhà đều không thể mang theo. Cô mua bàn chải, kem đánh ranwgm kem dưỡng da, dầu ngao, khăn mặt, vân vân.... Mua sắm xong, Thiệu Diệu Tông cũng không xách nổi đồ nữa, cô đành trở về nhà chị Trương.
Chị Trương đã đi làm, trong nhà chị cũng chẳng có đồ gì quý, nên chỉ khép cửa hờ hờ. Đỗ Xuân Phân ngủ tại nhà kế bên của chị, nhà kế cũng chả có đồ gì, cửa phòng cũng không khóa. Cô vào nhà đem quần áo của mấy đứa bé để vào trong hai cái sọt, "Trở về em sẽ để Đại Nha Nhị Nha ngồi trong sọt, em gánh hai đứa."
Cô hôm qua đã mua bốn cái sọt cùng hai cái đòn gánh, sau cô để đồ dùng hằng ngày cùng quần áo của hai đứa vào hai cái sọt kia, "Ngày mai anh mang đồ dùng quần áo của anh đến đây, phủ kín hai cái sọt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-hai-vo-chong-di-them-mot-lan-do/4481775/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.