Lộ trình mười phút không xa, nhà của ông ngoại cũng là nhà đơn một cửa, Hướng Triều Dương mở cửa mời Mạt Mạt vào.
Mạt Mạt quan sát, có lẽ căn phòng khoảng hơn tám mươi mét vuông, hai bên xây nhà kho, là một ngôi nhà nhỏ rất bình thường, nhưng bước vào phòng khách thì bên trong có càn khôn.
Mạt Mạt ngốc nghếch đứng ngay cửa, toàn bộ đều là nội thất Hoàng Hoa Lê, trên giá trưng bày đầy đồ cổ, Mạt Mạt đoán chắc đều là hàng thật.
Hướng Triều Dương từ trong phòng ngủ bước ra, cầm một kiện hàng đưa cho Mạt Mạt. Thấy cô nhìn chăm chú vào đồ nội thất, anh liền giải thích: “Của Hoàng Hoa Lê đấy.”
Đương nhiên là Mạt Mạt biết là của Hoàng Hoa Lê: “Sao ông ngoại anh lại sống ở đây?”
Hướng Triều Dương giải thích: “Nhà được quyên tặng rồi.”
Mạt Mạt thầm nghĩ, ông ngoại Hướng Triều Dương đã nhìn đủ thông suốt hết rồi, nhưng bây giờ mấy thứ nội thất đồ cổ này vẫn là một phiền phức lớn.
Mạt Mạt nhận lấy gói hàng, nặng thật: “Cám ơn anh đã giúp mang gói hàng về giùm cho anh cả, nếu như không còn chuyện gì nữa thì tôi đi trước đây.”
Hướng Triều Dương ngừng lại một lúc rồi mới lên tiếng: “Được, tôi tiễn em.”
Mạt Mạt vừa đi vừa đấu tranh tâm lý, mặc dầu anh trai vì cứu Hướng Triều Dương mà hy sinh, nhưng đó không phải là lỗi của anh, cho dù là ai thì anh trai cũng sẽ cứu, bởi vì anh trai là quân nhân.
Mạt Mạt không trách Hướng Triều Dương, cô chỉ muốn anh trai rời xa Hướng Triều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-co-nhan-duyen/4577656/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.