Mạt Mạt làm mười cái bánh bột ngô, mỗi cái to bằng cái bát cỡ lớn, bản thân ăn một cái, cặp song sinh ăn năm cái, một mình Hướng Triều Dương tiêu diệt bốn cái, cặp song sinh đều nhìn đến phát ngốc.
Cặp song sinh giơ ngón cái lên với Hướng Triều Dương, vô cùng bái phục.
Mạt Mạt liếc nhìn bụng của Hướng Triều Dương: “Anh đã không ăn mấy bữa cơm rồi?”
Hướng Triều Dương húp một ngụm canh trứng cuối cùng, rốt cuộc dạ dày cũng no rồi, đặt bát xuống: “Từ ngày hôm qua ở quân đồn quay về vẫn chưa được ăn gì cả.”
Liên Thanh nghĩa a lên một tiếng: “Đã bốn bữa không ăn rồi.”
Mạt Mạt cau mày: “Không ăn bốn bữa, dạ dày rỗng, bây giờ anh ăn nhiều như vậy lát nữa bụng sẽ khó chịu lắm.”
Hướng Triều Dương giải thích: “Không sao, ở trong quân đội cũng huấn luyện được, quen rồi thì ổn thôi.”
Mạt Mạt phỉ nhổ bản thân thích lo chuyện bao đồng. Cô đứng dậy dọn dẹp bát đũa, Hướng Triều Dương ngồi liếc nhìn cặp song sinh, rồi nói với Mạt Mạt: “Để cho hai đứa sinh đôi dọn dẹp đi, tôi có chuyện muốn nói với em.”
Trong lòng hai anh em bối rối, sao đột nhiên ánh mắt anh Dương nhìn bọn họ lạnh lùng như vậy, nên vội đứng lên: “Chị, để bọn em dọn dẹp là được.”
Mạt Mạt ngây ra nhìn hai anh em dọn dẹp bàn ăn, đến khi bát đều được dọn xong, thì Hướng Triều Dương cũng chẳng nói với cô lời nào.
Hướng Triều Dương đợi cho cặp song sinh thu dọn xong nhà bếp mới lên tiếng: “Trong nhà tôi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-co-nhan-duyen/4577655/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.