Hơn một nữa bạn bè của cặp song sinh đều là con trai, lại quen thói xưng bá vùng này, không sợ trời không sợ đất nên toàn bộ chúng đều đi theo lên.
Mạt Mạt nghe tiếng bước chân thì ngẩng đầu lên: “Hướng Triều Dương, sao anh lại ở đây?”
Hướng Triều Dương ngồi xuống bên cạnh Mạt Mạt: “Ra đây đi dạo.”
Đây là lần đầu tiên Mạt Mạt nhìn thấy dáng vẻ của Hướng Triều Dương không mặt quân trang, toàn thân là một màu đen, không có chút cổ lỗ nào ngược lại càng có sức sống hơn.
Lúc này Liên Thanh Nghĩa đã xông đến: “Được lắm cháu trai, vậy mà anh dám ngồi xuống cơ đấy.”
Mạt Mạt cong môi ngăn Thanh Nghĩa xông tới: “Hiểu lầm, đây là chiến hữu của anh trai.”
Tiếp sau đó thì cô thì thầm bên tai Thanh Nghĩa: “Trong thư của anh cả, Hướng Triều Dương là cấp trên của anh ấy.”
Liên Thanh Nghĩa trừng đôi mắt to ngăn những người phía sau lao đến: “Hiểu lầm, hiểu lầm, mọi người mau giải tán đi.”
Hắc Tử đi đến gần: “Sao lại thành hiểu lầm rồi?”
Thanh Nghĩa vò đầu lúng túng: “Là chiến hữu của anh cả tao.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-co-nhan-duyen/4577653/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.