Liên Quốc Trung cũng tức giận, không đợi nói thêm một câu, dẫn theo vợ con của mình xoay người rời đi, thẳng cho đến khi ra khỏi cửa thôn, mùi rượu mới bay đi được một chút.
Mạt Mạt thấy cha cúi đầu đẩy xe cũng không nói lời nào, cảm thấy hơi nhức đầu, khó khăn lắm quan hệ mới hòa hoãn được một chút, cũng bởi vì một chuyện không có bóng dáng lại căng thẳng lên rồi, nếu như biết sang năm không tổ chức kỳ thi đại học, nhất định sắc mặt cha cô sẽ vô cùng đặc sắc.
Hồn phách Điền Tình vẫn luôn như đi vào cõi thần tiên rốt cục cũng quay trở lại thân thể, đây mới là cha chồng trong ấn tượng của mình, không để ý tới ông chồng mình nữa, lôi kéo con gái đi ở phía trước.
Về đến nhà, Điền Tình liền nói với chồng về chuyện hộp trang sức, Liên Quốc Trung cũng đồng ý để cho Mạt Mạt bảo quản. Dù sao thì đó cũng là của hồi môn của vợ mình, bà ấy muốn cho ai thì cho, hơn nữa để con gái mình cất đi thì ông ấy cũng yên tâm.
Mạt Mạt trở về phòng, tiếp tục đan áo len, cơm tối thì đã có mẹ cô ở nhà rồi, cô không cần động thủ nữa.
Sáng sớm hôm sau, Mạt Mạt vừa rời giường, cặp song sinh lôi kéo cậu em út đến canh giữ ở cửa phòng cô: “Chị, chúc mừng năm mới.”
Mạt Mạt nhìn chằm chằm ba đôi tay trước mặt mình: “Chị với mấy đứa là ngang hàng đấy.”
Liên Thanh Nghĩa cười đùa: “Sao mà ngang hàng được, rõ ràng chị là chị gái của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-co-nhan-duyen/4577652/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.