“Là chocolate đó, đây là miếng duy nhất, em lén ăn đi, đừng để cho hai tên nhóc thối kia nhìn thấy, nếu không lại nói chị bất công."
Liên Thanh Xuyên cầm nó ở trong tay, miệng cười thật lớn, chị gái thương cậu bé nhất: "Chị ơi, chị có ăn chưa?"
"Ăn rồi, chị cố ý để lại cho em đó."
"Em không ăn hết đâu, phải để dành từ từ ăn." Nói xong còn bắt đầu giấu trên người.
Mạt Mạt búng nhẹ vào trán của em trai: "Ba đứa tụi em ở cùng một phòng, em có thể giấu ở đâu? Nơi tốt nhất chính là bụng, mau tiêu diệt chứng cứ."
Liên Thanh Xuyên lộ ra răng nanh nhỏ: "Dạ."
Mạt Mạt nằm nhìn em trai vừa ăn vừa tố cáo anh hai nấu cơm khó ăn, nhắc đến bản thân rất ngoan, không ra ngoài chơi cũng không sinh bệnh.
Mạt Mạt nghe đến mơ màng ngủ, bốn giờ, là được Liên Thanh Nghĩa đánh thức: "Chị, đã bốn giờ rồi, nấu cơm đi ạ!"
Mạt Mạt khoác áo bông ngồi xuống: "Em nói nhỏ một chút, đừng để Liên Thanh Xuyên tỉnh giấc."
Liên Thanh Nghĩa bĩu môi, có chút ghen tị: "Đều là em trai, chị chỉ biết hung dữ với em, nhưng lại đối với nhóc đó tốt nhất."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-co-nhan-duyen/4577642/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.