Hướng Triều Dương lấy một miếng thịt và một bao gạo nhỏ đưa cho Liên Thanh Bách: “Cũng không có gì nhiều, để cho em gái ăn trước đi.”
Mạt Mạt nghiến răng, ai là em gái của anh, không biết xấu hổ.
Liên Thanh Bách: “Đại Hổ, Thiết Trụ, hai người đó không đến sao?”
Hướng Triều Dương: “Đều biết là cậu không dễ gì có được đồ ăn ngon cho em gái ăn, bọn họ nào không biết xấu hổ đến ăn chực chứ.”
Hướng Triều Dương nhìn những món ăn trên bàn, ấn đường giật một cái, Liên Thanh Bách vô cùng đắc ý: “Đồ ăn có phải ngon hay không, cậu đây là có được phúc của Mạt Mạt rồi.”
Liên Thanh Bách chỗ nào cũng tốt, nhưng điều mà làm cho Hướng Triều Dương chịu không được đó là, mở miệng ngậm miệng đều là em gái tôi, anh lẩm bẩm có một khoảng thời gian, nhìn thấy Liên Thanh Bách mở miệng liền trốn.
Liên Thanh Bách nhìn nhà bếp, thấp giọng: “Tôi nói này người anh em, Mạt Mạt đã nói với tôi rồi, cậu chặn chỗ ngồi không nhúc nhích, nó muốn đi ra đi vệ sinh cũng không đi được.”
Hướng Triều Dương nhíu chặt lông mày, cô gái nhỏ này thật sự không đi lần nào, lẽ nào chỉ vì cái này mới đắc tội với cô nhóc đó: “Em ấy tại sao lại không bảo tôi tránh ra?”
Liên Thanh Bách làm bộ dạng cậu không hiểu cô gái nhỏ mà giảng đạo: “Da mặt của cô gái nhỏ đều rất mỏng, cậu lẽ nào muốn để cho Mạt Mạt nói ra ở nơi đông người sao?”
Mạt Mạt bưng mì đi ra, đúng lúc nghe được đến đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-co-nhan-duyen/4577632/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.