Khu vực Đông Bắc không thích hợp trồng chè, điều này có liên quan đến chất lượng đất và chất lượng nước ở Đông Bắc, một mảnh rừng trà trên núi Đại Thanh cũng không biết là do vị tiền nhân nào trồng, hình như đã tồn tại từ trước khi người thôn Thanh Sơn chuyển đến nơi này. Trên núi đều là cây chè cổ thụ, trà sản xuất ra kỳ thật có hương vị bình thường, vị đắng, còn chát, nhưng đầu năm nay cũng không có nhiều đồ uống có thể lựa chọn như sau này, trà Thanh Sơn tuy rằng đắng, nhưng tốt xấu gì cũng mang theo hương trà, coi như là đồ uống không tồi.
Mỗi khi đến mùa hái chè, hầu như phụ nữ và trẻ em nhà nào cũng lên núi hái trà, người của mấy thôn gần đó gần như đều uống trà Thanh Sơn mà lớn lên, đã sớm quen với tư vị kia, cho dù là Giang Nhất Lưu, rời khỏi quê hương lâu như thế, uống nhiều đồ uống muôn hình muôn vẻ như vậy, trong lòng vẫn nhớ thương hương vị này.
Mấy năm nay quản lý chặt chẽ, bình thường không cho phép lên núi hái trà săn thú, hiện tại đồ đạc trên Núi Đại Thanh đều là tài phú chung của đại đội, tư nhân lên núi hái trà săn bắn, vậy chính là xâm chiếm tài phú của tập thể, bị bắt lại sẽ bị tập thể phê đấu. May mắn, thôn Thanh Sơn dựa lưng vào Núi Đại Thanh, thôn và bên ngoài bị một con đường núi ngăn cách, người bình thường không dễ để đến thôn Thanh Sơn, người trong thôn nếu thật sự muốn uống trà, lên núi hái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cau-chuyen-trung-sinh-nu-bien-nam/4497681/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.