Chiếc áo khoác bên trong là do ba Giang Đại Hải sửa lại, áo len bên ngoài được tháo ra dệt lại từ áo len cũ, cách làm này cũng xem như thường thấy ở hiện tại, cậu đã xem như không tệ rồi, ít nhất vải vóc dùng cũng coi như hoàn hảo, không ít quần áo của nhiều người bị vá tới mức không thể vá thêm được nữa, vá lên hết, vẫn mặc lên người, ai bảo phiếu vải thật sự quá hiếm.
Giang Nhất Lưu mặc xong bốn chiếc áo, lại thêm ba cái quần, lại khoác thêm một chiếc áo bông dày trên người, cái áo bông này cũng sửa lại từ áo bông cũ của Giang lão đầu, cậu đặc biệt bảo mẹ cậu đổi thành kiểu dáng dài tới mắt cá chân, đủ để bao bọc cả người vào, tuy rằng hiện tại nhìn qua vô cùng quái dị, nhưng ít nhất mặc trên người sẽ cực kỳ ấm áp.
Giang Nhất Lưu mặc xong cái áo khoác cuối cùng này, cả người tựa như một quả cầu tròn, bị mấy lớp quần áo thật dày bao lại, hai tay căn bản không cách nào dán vào thân thể, hơi mở ra, đi lại tựa như một con chim cánh cụt nhỏ.
May mắn là mọi người bây giờ không biết chim cánh cụt trông như thế nào, cũng không ai lấy nó để cười nhạo cậu. Cúi đầu nhìn mình không tiện hành động, thở dài, chỉ có thể chờ thân thể cường tráng hơn, lên lịch trình chuyện rèn luyện, đời này, cũng không thể bị thân thể kéo chân sau được.
"Tiểu Bảo à, bà nội hầm canh trứng cho cháu, chỉ cho một mình cháu ăn, cháu cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cau-chuyen-trung-sinh-nu-bien-nam/4497680/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.