Lưu Cương vội đẩy cậu một cái, thấp giọng nói: "Đi nhanh đi, đây là thủ trưởng! Nhớ nói chuyện cẩn thận một chút, đừng đắc tội thủ trưởng!"
Hai người đi rồi, đám đông lại bắt đầu ồn ào.
"Trọng lực mức bốn! Mức bốn đó! Thân thể người này có phải da thịt bình thường không vậy?"
"Mức bốn... Lịch sử đội phi công chúng ta có phải sắp có thêm một tên biến thái không?"
"Thêm một tên? Chẳng lẽ lúc trước cũng có người lần đầu cũng chịu được mức bốn hả?"
"Có đó, người năm đó chính là thủ trưởng đó!"
"Giỏi đấy, cậu dám nói thủ trưởng là biến thái!"
"???"...
Lâm Khải theo Ôn Quân vào văn phòng, hai người ngồi đối diện nhau trước bàn, không ai nói chuyện.
Cứ nhìn nhau như vậy.
Nói đúng hơn, là Lâm Khải nhìn Ôn Quân, còn Ôn Quân thì trừng mắt với Lâm Khải.
Đợi một lúc lâu, Ôn Quân thấy thằng nhóc này cũng hơi hơi hợp mắt, miễn cưỡng có thể nói là xứng với con gái ông...
Tuy nhiên, bây giờ muốn bắt cóc con gái ông hả, không đời nào!
"Học ở Bắc Đại?" Ôn Quân mở miệng trước
Ông là người lớn, không thèm so đo với mấy đứa nhóc.
Lâm Khải gật đầu,"Vâng, học chính trị quốc tế."
Ôn Quân vừa lòng, gật đầu,"Tốt."
Nếu chỉ muốn làm một người phi công, thì học ngành này không dùng được.
Nhưng nếu muốn ngồi lên vị trí này của ông, không hiểu tình thế quốc tế, tình thế chiến tranh thì tuyệt đối không được.
"Tốt nghiệp thì tới đội không quân à?" Ôn Quân lại hỏi, lần này giọng nói đã nhẹ nhàng hơn một chút.
Lâm Khải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3946043/chuong-740.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.