Ôn Quân đứng sau anh ta, không xa cũng không gần, không hề có bộ dáng định đi khỏi, cứ như thế mà nhìn anh ta.
Không giống như là đang xem máy móc.
Giờ khắc này, Lưu Cương mới biết, thì ra thủ trưởng trọng dụng nhân tài như thế!
Lúc trước, không chỉ có tự mình hỏi đến chuyện của Lâm Khải, bây giờ lại còn từ trăm công ngàn việc mà đến đây, tự mình xem Lâm Khải huấn luyện.
Thế nên, anh ta là thầy của Lâm Khải - anh ta tự phong cho bản thân là như thế, thế nào cũng phải cho Lâm Khải biểu hiện thật tốt trước mặt thủ trưởng một phen!
Lưu Cương cố ý to giọng, nói với người đang ở trong máy: "Lâm Khải, cậu nói gì? Tôi ở bên ngoài nghe không rõ!"
Lâm Khải ở bên trong đã xoay mấy chục vòng: "..."
DTV
Vừa rồi, lúc cậu nói xong, rõ ràng bên ngoài đều yên tĩnh lại.
Có thật là không nghe thấy không đấy?
Cậu hít vào một hơi, lớn tiếng nói với bên ngoài: "Lên mức hai!"
Lưu Cương ở bên ngoài lập tức phụ họa theo: "Được rồi! Gấp đôi trọng lực!"
Bấm nút một cái, máy móc phía trong xoay tròn nhanh gấp đôi vừa rồi!
Trong người Lâm Khải đột nhiên hơi căng thẳng, sau một lúc lâu, cậu từ từ thích ứng được tốc độ này.
Một khi đã quen, cậu lại muốn tăng trọng lực.
Bên ngoài, Lưu Cương một bên muốn Lâm Khải biểu hiện thật tốt, một bên lại sợ Lâm Khải bị thương.
Lần đầu tiên mà đã chịu trọng lực mức hai, ngay cả bản thân Lưu Cương còn thấy khó khăn.
Nhưng người bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3946042/chuong-739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.