Màn Thầu nhà cô chỉ mới mười tuổi thôi mà đã có cô bé theo đuổi rồi sao?
Nụ cười trên gương mặt của mẹ già Triệu Uyển Thanh căn bản là không thể đè xuống được.
Ôn Vãn cũng đi về phía bảo mẫu nhà mình, lúc này cũng có thể nhìn thấy Triệu Uyển Thanh và Lâm Khải.
DTV
"Tôi cầm túi sách cho cô." Bảo mẫu đưa tay cầm túi sách giúp cô bé.
"Đây chính là đứa nhỏ cô đón sao? Cô bé rất xinh đẹp!" Triệu Uyển Thanh ngắm nhìn cô bé xinh đẹp, lại nhìn đến con trai nhà mình không hề nhúc nhích thì hai mắt cô đã lóe sáng giống như có thể tỏa ra ánh sáng vậy.
"Cháu chào dì." Ôn Vãn cười và lên tiếng chào hỏi với Triệu Uyển Thanh.
"Được được được, đúng là đứa bé ngoan." Triệu Uyển Thanh hiền từ xoa đầu cô bé.
Trên đường trở về, Lâm Khải nhớ đến ánh mắt mẹ mình nhìn bạn học vừa rồi rất kỳ lạ bèn hỏi: "Mẹ, vì sao vừa rồi mẹ lại nhìn chằm chằm vào Ôn Vãn như thế?"
Triệu Uyển Thanh: "Con gái người ta xinh đẹp, còn không cho phép mẹ nhìn nhiều hơn sao?"
"Đúng rồi, hình như quan hệ giữa con và bạn học Ôn Vãn kia không tệ lắm nhỉ, còn cho người ta mượn vở ghi chép..." Triệu Uyển Thanh cười hì hì hỏi con trai.
Màn Thầu trả lời rất ngay thẳng: "Mẹ, con và Ôn Vãn ngồi cùng bàn, tất nhiên bình thường cũng hay giúp đỡ qua lại."
Triệu Uyển Thanh bị con trai làm cho nghẹn, trong thoáng chốc vẫn chưa thể nói gì.
Buổi tối, Triệu Uyển Thanh tự mình xuống bếp làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945943/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.