Cùng lúc đó Triệu Uyển Thanh nhận được hai lá thư, một đến từ thủ đô, một đến từ biên giới tây nam.
Thư từ thủ đô đương nhiên là của giáo sư Chu, trong thư ông ấy biểu thị có thể đưa Phòng San đến thủ đô cho ông ấy xem trước, loại tình huống thế này thường có hy vọng chữa trị trong một khoảng nhất định.
Một lá thư khác là của Lâm Thiệu Hoa viết, anh nói mình sắp kết thúc quá trình điều tra nghiên cứu lần này, biết cô đang ở Xuyên Du bên này nên muốn đến tìm cô.
Đọc xong hai lá thư, Triệu Uyển Thanh đã cười đến lệch cả miệng.
Cô mang thư này đến báo cho người nhà họ Phòng, ba người họ cầm lá thư mà cười ra nước mắt, họ vội vàng thu dọn hành lý, tài sản, muốn dẫn Phòng San đến thủ đô chữa trị ngay.
Đầu bếp Chu, Triệu Uyển Thanh và người nhà họ Phòng đã mua sẵn vé tàu thì Lâm Thiệu Hoa cũng đến.
Lúc Triệu Uyển Thanh nhìn thấy Lâm Thiệu Hoa là ở bên ngoài nhà nghỉ, cô kích động đến mức ba chân bốn cẳng nhào vào lồng n.g.ự.c anh.
"Thiệu Hoa!"
Lâm Thiệu Hoa đón lấy cô, ôm cô, thuận thế quay vài vòng.
"Em rất nhớ anh." Cô nâng mặt anh nói.
Người đàn ông cau mày, anh lập tức kéo cô vào nhà nghỉ, dùng hành động thực tế chứng mình cho cô thấy mình có nhớ cô không...
DTV
Chạng vạng tối, Triệu Uyển Thanh mới xoa eo đứng lên, trên mặt đều đầy vẻ hối hận.
Cô không nên nói câu nói kia!
Đúng là báo ứng!
Lâm Thiệu Hoa mặc quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945874/chuong-571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.