Mấy ngày sau, cảm xúc của Triệu Uyển Thanh dần dần khôi phục lại. Mặc dù chấp niệm đã bị cắt đứt, nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục. So với mỗi ngày sống trong đau khổ thì thà cứ sống vui vẻ mỗi ngày.
Cô biết khá rõ về quê hương mình, cho nên đã dẫn Lâm Thiệu Hoa đi dạo vòng quanh các nơi ở vùng sông nước Giang Nam này, cũng coi như là một chuyến du lịch.
"Tương lai ngành Du lịch sẽ phát triển cực kỳ tốt, trên đất nước chúng ta có rất nhiều cảnh đẹp từ Nam ra Bắc, khi cuộc sống của người dân giàu có sung túc, họ sẽ muốn đi chơi nhiều nơi hơn, để thỏa mãn nhu cầu về mặt tinh thần."
Người nói vô tâm, người nghe cố ý, những lời nói của Triệu Uyển Thanh khiến trong lòng Lâm Thiệu Hoa dậy sóng.
"Bởi vì ngành du lịch trong khu vực phát triển, cho nên đã thúc đẩy rất nhiều ngành công nghiệp cùng phát triển theo, cũng tăng cơ hội việc làm cho khu vực..." Lâm Thiệu Hoa ngay lập tức nghĩ đến lợi ích của việc phát triển du lịch.
Triệu Uyển Thanh nhìn anh cười rồi gật đầu nói.
Hai người đi tham quan quanh vùng Giang Nam một tuần rồi mới mua vé rời đi, điểm dừng thứ hai trên hành trình du lịch về phương nam chính là Dương Thành.
"Không biết hiện tại cả nhà em trai em đã về chưa, nếu như chưa về, chúng ta có thể đi tìm họ." Trên xe lửa Triệu Uyển Thanh vừa thu xếp đồ đạc vừa lẩm bẩm nhắc mãi.
Mấy ngày du lịch ở Giang Nam, Triệu Uyển Thanh đã mua rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945838/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.