"Anh có biết siêu thị không? Chính là một cửa hàng bày bán rất nhiều mặt hàng, mọi người có thể tìm mua được đủ loại hàng hóa từ trong đó, vừa thuận tiện cũng vừa nhanh chóng."
"Em dự định chủ yếu bán nguyên liệu nấu ăn như lương thực, mì, hoa quả nam bắc, các loại thịt, hải sản, một mặt hàng là một khu vực quầy hàng riêng, khách hàng đến nơi này của chúng ta có thể mua đầy đủ tất cả những nguyên liệu nấu ăn họ muốn..."
Triệu Uyển Thanh đứng ngay giữa cửa hàng, nhìn bốn phía trống rỗng nhưng dường như cô đang nhìn thấy cảnh tượng cô mong muốn.
Cô đang nhìn cửa hàng trong tưởng tượng, còn Lâm Thiệu Hoa lại đang nhìn cô.
Cô nói muốn mở cửa hàng bán nguyên liệu nấu ăn.
Anh không hỏi nguyên liệu nấu ăn từ đâu có, anh cũng không hỏi vì sao cô biết được nhiều thứ mà thời đại này vẫn chưa có, anh chỉ lẳng lặng nhìn cô.
Bỗng nhiên Triệu Uyển Thanh quay đầu lại, lúc này cô nhìn thấy Lâm Thiệu Hoa đang nhìn chăm chú vào cô.
Cảnh tượng thế này khiến trong đầu cô xuất hiện một bài thơ.
Em đứng trên cầu ngắm phong cảnh, người trên lầu trông cảnh ngắm em
Trăng sáng trang trí cửa sổ nhà em, em trang trí giấc mộng người khác.
"Vậy phải tìm một người đáng tin cậy để trông giữ nhà kho." Triệu Uyển Thanh nghe Lâm Thiệu Hoa nói với cô.
Lời nói này khiến sau lưng cô cứng đờ chỉ trong chớp mắt, giống như có mồ hôi lạnh toát ra từ phía sau cô.
Thế nhưng đôi mắt của người đàn ông vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945730/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.