Triệu Uyển Thanh bị lời anh nói làm cho sững sờ,"Hả? Không đúng, vậy nếu em thi không tốt, không được học ở Bắc Kinh thì anh cũng sẽ thi lại?"
Cô biết Lâm Thiệu Hoa muốn đến Bắc Kinh.
Lâm Thiệu Hoa trầm mặc một chút,"Cũng không phải nhất định là Bắc Kinh." Quan trọng là anh muốn ở cùng chỗ với cô.
Còn về phần vì sao muốn cô học đại học trước thì là anh đang muốn bù đắp cho cô...
Người đàn ông duỗi tay ra cầm lấy tay người phụ nữ, rồi kéo bàn tay cô lại siết chặt lấy.
Anh và cô kết hôn với nhau lâu như vậy, sao có thể không nhìn được ra khát vọng trong mắt cô?
Vợ anh là người từ trước đến giờ không muốn mắc kẹt lại ở vùng nông thôn này, cô là con đại bàng, khát vọng muốn bay ra ngoài thế giới rộng lớn bên kia.
Trước đây, Lâm Thiệu Hoa cũng không tin có chuyện một người sẽ vì một người khác mà thay đổi.
Nhưng hiện giờ anh tin rồi, bởi vì anh đồng ý vì cô mà thay đổi.
Chỉ là thi lại một năm thôi, đối với anh không có gì khác nhau cả nhưng với vợ anh thì lại có.
Anh không muốn để cô phải chờ thêm một năm.
Vậy thì để anh chờ.
"Nhìn cái gì?" Người đàn ông ngược mắt lên nhìn người phụ nữ đang chăm chú nhìn mình không chớp mắt.
Triệu Uyển Thanh cố nén cảm động sắp trào ra trong lòng, duỗi tay vỗ nhẹ lên n.g.ự.c Lâm Thiệu Hoa,"Em đang suy nghĩ có nên trao giải cho anh là "Người chồng ba tốt không."
Nói đến đây thì một giọt nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945697/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.