Lập tức ánh mắt mọi người nhìn Khương Mỹ Ni như là một đồ ngốc vậy.
Đây là tiếng người có thể nói ra hay sao?
Cái gì mà Lâm Lục Muội đã gả ra ngoài thì không còn là người Lâm gia nữa?
Chẳng nhẽ bây giờ Lâm Lục Muội không mang họ Lâm nữa sao? Cho dù là cô ấy gả xa đến ngàn dặm thì cũng vẫn là người nhà họ Lâm!
Lại nói, Lâm Lục Muội là một người nhanh nhẹn linh hoạt, Khương Mỹ Ni cũng không biết xấu hổ mà so sánh bản thân với Lâm Lục Muội sao?
Thật là không biết tự lượng sức mình!
Bà nội Lâm đỡ cái trán đang nổi gân xanh, không thể nhịn nữa nhìn về phía người con dâu thứ hai,"Cô còn đứng ở đây làm gì? Còn không mau dẫn người mất mặt đáng xấu hổ này về cho tôi!"
Bác dâu thứ hai nhà họ Lâm thấy bà nội Lâm thật sự phát hỏa thì vội vàng túm Khương mỹ Ni đi về nhà.
Chuyện xảy ra vào buổi tối của nhóm phụ nữ bên này thì cũng đã bị mấy người đàn ông Lâm gia biết hết.
Trong nhà lớn, ông nội Lâm trở nên vô cùng lạnh nhạt, nói thẳng ra thì ông tình nguyện có một người cháu gái như Lục nha đầu chứ không cần một người cháu dâu ngốc như Khương Mỹ Ni kia.
Bên phía đại phòng, bác cả Lâm cùng với bác dâu cả Lâm cũng đang nói chuyện về việc này, họ đều cảm thấy Khương Mỹ Ni thật không biết suy nghĩ. Cửa hàng là của Triệu Uyển Thanh, cần người nào, dùng người nào đương nhiên là do Triệu Uyển Thanh quyết định, Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945696/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.