Hôm qua đã quyết định chuyện mua cửa hàng, nên buổi sáng Triệu Uyển Thanh đã cầm giấy chứng minh đi vào huyện một lần nữa.
Lúc đi ngang qua nhị phòng của nhà họ Lâm, vừa khéo đụng phải bác dâu hai đi ra đổ nước.
Triệu Uyển Thanh cũng thuận miệng gọi một tiếng bác dâu hai rồi đi thẳng.
Bác hai lâm đổ nước xong, sắc mặt nặng nề quay vào nhà.
"Mẹ, mẹ đi đâu làm gì vậy? Làm còn chưa làm cơm sao? Em năm và em sáu đâu? Sáng sớm chạy đi đâu rồi? Cũng không biết mang đồ đi giặt..." Khương Mỹ Ni từ trong nhà đi ra, trong tay cầm hạt dưa, vừa đi vừa cắn.
Bác dâu hai vừa nhìn thấy người con dâu này thì trong lòng đã khó chịu, lại nhớ đến dáng vẻ kiêu căng tự mãn vừa rồi của Triệu Uyển Thanh, trong lòng càng giận hơn.
DTV
Chắc chắn nhà lão tam lại đang cười nhà họ.
Cũng phải trách bà trước đây mù mắt, làm sao lại cảm thấy Khương Mỹ Ni này là người tài giỏi chứ?
Cưới về nhà, làm gì cũng không biết, hết ăn rồi nằm, suốt ngày chỉ biết chuyển hết đồ trong nhà cho nhà mẹ đẻ.
Mấy lần bà đã phát hiện và tìm phiền phức cho Khương Mỹ Ni, ai ngờ Khương Mỹ Ni này là một phế vật nhưng lại là một phế vật rất ngang ngược.
Cô ta ỷ vào điều kiện gia đình mình tốt hơn, có hai người chị gái đều được gả vào thành nên dám làm trái ý mẹ chồng.
Tuy bác dâu hai là mẹ chồng nhưng sau mấy lần tranh chấp với con dâu Khương Mỹ Ni, bà chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945621/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.