Cắn một miếng, vị trứng chiên ngon khiến tâm trạng Thang Viên tốt lên ngay lập tức, gương mặt cô bé cong lên, nhìn Tiểu Lâm, nói: "Chú út làm cơm ngon quá!"
Nói xong còn vụng trộm liếc mắt nhìn Triệu Uyển Thanh, bổ sung thêm: "Chỉ kém hơn mẹ cháu một chút..."
Tiểu Lâm nhìn cô cháu gái đáng yêu thì cười lên, xoa đầu cô bé.
Triệu Uyển Thanh khẽ kéo b.í.m tóc của Thang Viên, nói: "Giỏi nịnh hót!"
Thang Viên ôm cánh tay mẹ lung lay: "Hì hì..."
Người một nhà ăn bữa cơm ấm áp, sau đó mẹ Lâm đã ôm Thang Viên đi rửa mặt, còn Màn Thầu và Đoàn Tử, hai cậu bé đã biết tự mình rửa ráy. Tuy ở bên ngoài Đoàn Tử rất hoạt bát và độc lập nhưng cậu bé sùng bái nhất chính là anh trai Màn Thầu, mỗi lần đi rửa mặt vào buổi tối, cậu bé đều theo sát phía sau Màn Thầu.
Mấy năm trước, trong nhà đã xây thêm một gian phòng ngủ ở phía sau, cũng là nơi Tiểu Lâm ngủ.
Tiểu Lâm đã lớn, nếu tiếp tục dùng chung phòng ngủ với mẹ Lâm cũng không hay lắm, nếu sau này cưới vợ cũng phải có phòng riêng, vì vậy người trong nhà đã thương lượng và xây phòng riêng cho cậu.
Sau khi xây phòng này xong, Tiểu Lâm vào ở còn chưa được bao lâu thì Màn Thầu cũng ôm chăn nệm muốn vào ở chung.
"Màn Thầu đã là nam tử hán, không thể ngủ cùng chỗ với cha mẹ nữa!" Màn Thầu kiên quyết nói.
Đối với đứa cháu chơi đùa với nhau từ nhỏ, tình cảm giữa hai người cũng rất tốt nên tất nhiên Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945619/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.