Bà cụ Lâm cầm hoa hồng công xã đã thưởng cho Triệu Uyển Thanh đi kể lại cho các bà cụ thường phun nước bọt tung tóe với mình, nói: "Người ta không những phát giấy khen mà còn để cháu dâu cả nhà tôi lên đài nói về kinh nghiệm nuôi bò!"
Một người góp giọng: "Ôi, thật khó có được!"
Bà cụ Lâm: "Chia sẻ kinh nghiệm ở công xã thì tính là gì đâu? Nói không chừng trong huyện còn muốn khen ngợi cháu dâu cả nhà tôi một lần nữa đấy."
DTV
Bà ấy thật sự không biết trong huyện có khen tặng cháu dâu nhà mình hay không nhưng Bà cụ Lâm là người nghiện nói.
Mọi người vội vàng lấy lòng bà ấy.
"Trước kia Triệu Uyển Thanh là một kẻ lười biếng, làm thế nào mà bây giờ lai được khen ngợi..." Trong đám đông chợt vang lên một giọng nói yếu ớt.
Tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn. Hóa ra là mẹ Vu.
Vì là lời bà ta nói nên cũng không quá kỳ lạ.
Nhà bà ta và Triệu Uyển Thanh vốn dĩ không hợp nhau, trước đó con gái bà ta còn vu oan em trai người ta lưu manh với mình.
Một nàng dâu còn trẻ tuổi nói: "Thím Vu, thím cũng không thể nói như vậy! Trước kia đều là chúng ta hiểu lầm Uyển Thanh, người ta không ra đất làm việc kiếm công điểm là vì ở trong nhà đọc sách, như vậy làm sao có thể nói người ta lười biếng?"
"Đúng vậy, đúng vậy! Không nghe Uyển Thanh nói sao? Kiến thức nuôi bò của con bé đều học được từ trong sách ra!"
"Đọc sách mà có thể học được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945536/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.