Bây giờ lại nghe cô kể lại bắt đầu từ những ngày ấu thơ, trong thoáng chốc mọi người ngồi đây đều có cảm giác "quả nhiên ngay từ nhỏ, người tài giỏi đã không giống họ".
Thế là mọi người càng nghe càng tập trung tinh thần, sự nhiệt huyết vì nước kính dâng, phục vụ nhân dân bị kích thích hơn phân nửa.
Trên đài, Triệu Uyển Thanh nhìn vẻ mặt kích động của mọi người, lời nói xoay chuyển.
"Mãi đến ngày hôm ấy, người nuôi bò trong thôn chúng tôi không thể tiếp tục công việc, tôi lập tức tự hỏi đây chẳng phải cơ hội tốt để tôi dâng hiến thành quả học tập bao năm qua cho công xã sao?
"Nuôi bò có khó không? Đương nhiên không dễ. Gây giống có khó không? Tất nhiên cũng không dễ dàng gì. Thế nhưng tôi có thể lùi bước sao?
Tất cả ánh mắt bên dưới đều sáng lấp lánh nhìn chằm chú lên Triệu Uyển Thanh, Triệu Uyển Thanh nói rất kiên quyết: "Đương nhiên tôi không thể lùi bước!"
"Hay!"
"Không lùi bước!"
"Nói hay lắm!"
Dưới đài là một loạt tiếng hô hào.
"Từ ngày đó trở đi, tôi bắt đầu kế hoạch nuôi bò một cách khoa học, mỗi ngày ba bữa sáng trưa tối... Còn chưa đến một tháng thì con bò trong thôn chúng tôi đã mập lên!"
"Tháng thứ hai, tôi lập tức dẫn nó đến phối giống với con bò của đại đội sản xuất bên cạnh và nó đã mang bầu..."
"Mới hôm qua, con bò tự tay tôi nuôi đã thuận lợi sinh ra hai con nghé!"
"Hay!"
"Rất tài giỏi!"
Người ngồi bên dưới đều bắt đầu vỗ tay cho Triệu Uyển Thanh.
Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945534/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.