Mắt của Đại đội trưởng sáng lên, ông đứng phắt dậy, giật mình hỏi: "Có có có phải là con bò của đội ta mang thai không?!"
Triệu Uyển Thanh bỏ qua cái cách nói lắp bắp của Đại đội trưởng, gật đầu nói: "Đúng vậy! Bác có muốn đến xem không? Cháu còn có việc cần bác sắp xếp."
Vợ của Đại đội trưởng cũng phấn khích nói: "Thật là một điều tốt biết bao! Cũng là nhờ cháu có khả năng, vừa giao cho cháu chăm sóc, A Hoàng đã có thể mang thai!"
Dù vợ của Đại đội trưởng trước kia cũng nuôi bò, nhưng bà vẫn ganh tị với thành tích mà Triệu Uyển Thanh đạt được.
Đại đội trưởng cũng không để ý đến vợ mình nữa, ông ngay lập tức mang giày rồi đi theo sau Triệu Uyển Thanh vào chuồng bò.
Khi bước vào chuồng, có một số người dân trong thôn cố gắng kéo A Hoàng, chuẩn bị cho nó ra ngoài kéo xe vào buổi sáng.
Khi Đại đội trưởng tới, nhìn A Hoàng được chăm sóc tốt, da dẻ trơn bóng, ánh mắt linh động, ông ngay lập tức bật cười, sau đó ông duỗi tay ra sờ bụng A Hoàng, cảm giác có điều gì đó khác biệt, ngay lập tức nụ cười của ông toác đến mang tai.
Ông nhìn sang Triệu Uyển Thanh bên cạnh, không thể kìm nén nổi niềm vui, nói: "Tốt lắm, tốt lắm, tốt quá rồi!"
Ba lần khen của Đại đội trưởng khiến mọi người xung quanh cũng hiểu ra tình hình.
Con bò của đội bọn họ mang thai rồi!
Điều này thực sự là một tin tốt vô cùng lớn!
Năm sau, đại đội của bọn họ sẽ có hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945509/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.