Khi nấu xong, trên mặt nồi canh cá trích có màu trắng béo ngậy xuất hiện năm quả trứng gà tròn tròn màu vàng, chỉ nhìn thôi đã thấy rất ngon lành.
"Mau nếm thử món canh này." Đầu tiên Triệu Uyển Thanh đặt một quả trứng gà cho Lâm Khải, sau đó nghiền nhỏ từ từ đút cho bé ăn.
Mùi thơm của cá trích trong trứng và vị của trứng trong canh cá trích hòa quyện với nhau, cả gia đình đều rất thỏa mãn khi ăn món này.
Cuối cùng, Tiểu Lâm theo thường lệ l.i.ế.m nồi canh, sau đó nhìn Triệu Uyển Thanh một cách kích động mà nói: "Chị dâu, sau này em cũng muốn học được tay nghề nấu nướng của chị, em sẽ làm mọi loại đồ ăn ngon mỗi ngày!"
Lời phát biểu bất ngờ của cậu khiến cả gia đình đều bất ngờ, sau đó đều cười phá lên.
Tiểu Lâm ôm cái nồi ngơ ngác, lời cậu nói bộ mắc cười lắm sao?
Chỉ có Tiểu Lâm Khải là duỗi ra bàn tay mập mạp của mình bắt lấy tay chú nhỏ, há mồm lớn tiếng nói: "Học nấu nướng!"
Tiểu Lâm quay lại nắm tay mập mạp của đứa cháu, cười tít cả mắt: "Đúng vậy! Học nấu nướng!"
Gió mát mùa thu thổi qua khuôn viên nhỏ ấm áp, cả gia đình vui vẻ nói cười.
Những người lớn thường coi những tuyên bố đầy hùng hồn của trẻ em giống như những lời nói đùa.
Không ai ngờ rằng nhiều năm sau, Tiểu Lâm sau khi xuất ngũ trở về cũng không quan tâm tới công việc bàn giấy mà thực sự đã đi học nấu ăn, rồi sau đó trở thành giám đốc bếp của một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945508/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.