Ngay đằng sau, Nhà bác cả với bác hai Lâm cũng nhanh chóng thu dọn dụng cụ, chuẩn bị về nhà xem có giúp được gì hay không.
Bác dâu hai Lâm còn có chút không tình nguyện cho lắm, việc của ngày hôm nay đều đã làm xong một nửa, bây giờ đi về nhà, điểm công sáng giờ chẳng phải là thành công dã tràng hết sao?
"Con dâu nhà tam phòng sinh con, chúng ta cần gì phải trở về, cũng có được cái gì đâu, thà ở lại..." Bác dâu hai Lâm ở phía sau lầm bà lầm bầm.
Bác hai Lâm liền quay đầu lại trừng mắt liếc bà ta một cái.
Bác dâu cả Lâm nhàn nhạt nói: "Vậy em dâu không cần trở về, đến lúc đó tôi liền nói với mẹ chồng, chính là tự em không muốn tới giúp"
"Chị dâu, chị dâu chị bình tĩnh, chị nói rất đúng, chúng ta nên trở về! Có thể giúp đỡ việc gì liền làm việc đó ..." Bác dâu hai Lâm lập tức sửa miệng.
Nhắc tới bà cụ Lâm, bác dâu hai Lâm liền giống như chuột nhìn thấy mèo.
Nếu mẹ chồng của bà ta nhìn thấy chỉ có đại phòng trở về giúp đỡ, chẳng lẽ còn không tìm được cách xử bà ta hay sao!?
Lâm Thiệu Hoa chạy nhanh như bay trên đường, khi về đến nhà, bà cụ Lâm đang chỉ huy Lục muội cùng mẹ Lâm bế Triệu Uyển Thanh lên trên cáng nằm.
"Cẩn thận! nhẹ tay một chút, cẩn thận đừng chạm vào bụng con bé!"
Triệu Uyển Thanh ôm bụng, kêu lên: "Đừng cử động! Chờ một chút!"
Cô nhắm hai mắt lại, hít một hơi thật sau, sau đó cố dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945420/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.