"Vì sao lại phải trộm lúa?"
Triệu Uyển Thanh là một người ngoại lai, cô không thể hoàn toàn giải thích được nhiều vấn đề của thời đại này.
Nửa đêm cô nghe có người hô trộm lúa mạch bên ngoài thì lập tức liền ngây ngốc.
DTV
Trước khi lúa mạch còn chưa được giao nộp lên trên thì tất cả lúa mạch đều được coi là lương thực của nhà nước, chỉ sau khi công xã xác nhận đúng số lượng chỉ tiêu mới có thể phân phát lương thực còn lại cho các xã viên.
Thế nhưng còn có người dám trộm đồ vật thuộc sở hữu của nhà nước?
Mẹ Lâm lo lắng bất an nói: "Có lẽ là do các đội khác thu hoạch không tốt..."
Triệu Uyển Thanh liền hiểu rõ, ánh mắt cô cũng trở nên u ám.
Công xã có không ít đại đội, nhưng không phải đại đội nào cũng đều làm việc chăm chỉ và cống hiến như thôn Thủy Truân và thôn Hoàng Thổ.
Cả hai thôn này đều có cuộc sống khá tốt, cũng là vì họ làm việc chăm chỉ, đạt được thành tích, vào cuối năm không chỉ hoàn thành chỉ tiêu của công xã mà còn nhận được nhiều lương thực dư thừa.
Nhưng một số đội lại không may mắn như vậy.
Những đội gần núi nổi tiếng là thất đức, Đại đội trưởng đi đầu lừa trên gạt dưới, người phía dưới lại còn loạn hơn, dẫn đến cuộc sống của họ ngày càng tồi tệ.
Họ đến cơm cũng ăn không đủ no, không chừng có một số người lớn gan đến trộm lúa mạch cũng dám làm.
Bên ngoài ồn ào một lúc, đuốc đã chiếu đỏ rực nửa bầu trời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945400/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.