Anh thì thầm những lời này bên tai tôi khiến tôi đau lòng, vốn chuyện cũng chả có gì chỉ do tôi làm quá lên thôi. Tôi hôn nhẹ anh, “Em tha thứ cho anh, việc này qua rồi đừng nghĩ nữa nhá.”
Anh sờ đầu tôi rồi nói: “Chúng ta về nhà nói rõ ra có được không?”
Tôi lắc đầu.
Anh thở dài, hôn lên tai tôi.
***
Tính cách tôi chính là như thế, không thể ngoan tâm với Trương Tử Kiếm. Mặc kệ là ai sai, nhưng chỉ cần anh đau khổ tôi liền không thể mặc kệ. Hơn chục năm nay anh vẫn không thay đổi, vài lần muốn ác một chút cho anh nhớ, nhưng sau đó tôi phát hiện mình cũng đau lòng không chịu nổi.
Sau hôm ấy, tâm tình mỗi ngày của Trương Tử Kiếm đều rất tốt, ánh mắt nhìn tôi như nhìn vợ nhỏ sau đêm tân hôn, nồng nàn bám người còn xen chút xấu hổ. Tôi bị anh nhìn đến mức da gà nổi từng mảng, nhưng tôi không ngăn anh, vợ của mình thì mình thương, tôi nguyện ý làm quen với nó.
“Thời tiết thay đổi rồi bé cưng, tuần này chúng ta đi mua quần áo nha?” Trương Tử Kiếm đứng trước tủ quần áo thuận miệng nói.
Lúc ấy tôi đang đứng trong toilet cạo râu, tôi nói: “Được đấy, không phải lúc trước em nói rồi hở? Cuối tuần này ông xã đưa anh đi shopping.”
Anh lại gần cắn mạnh vào gáy tôi, sau đó dùng biểu tình đỏ mặt tình thẹn thùng lông mi dài như trong qq nói chuyện với tôi: “….Muốn bao bao.”
“….” Tôi rất muốn đập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-ngu-nien-chi-duong/3281779/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.