Đi thêm đoạn đường nữa sẽ tới Loạn Táng thôn. Ăn sáng xong, đoàn người lên xe ngựa.
Ngồi xuống đi tiếp, không khí bắt đầu trở nên quỷ dị.
Trọng Liên cầm tay ta. Trong nháy mắt, ta cơ hồ muốn rút tay ra.
Thật sự là một loại phản xạ đáng sợ.
Hơi ngửi được chút mùi hương của hắn, nhìn thẳng hắn, hoặc là chạm vào hắn, trong đầu lập tức tưởng tượng này nọ.
“Cho ta xem tay ngươi.”
Tay Trọng Liên rất lạnh, khi đầu ngón tay chạm vào da ta, có chút ngứa.
Xe ngựa giật dây cương, lọt vào khe núi bên được.
Gió lạnh vượt Thiên Sơn, chim bay chẳng nấn ná.
Rừng sơ đông lạnh lùng, phía sau có mùi hương nhè nhẹ.
Cây rậm um tùm, xanh nối tiếp xanh.
Làn da Trọng Liên như sương tuyết Thanh Trì, có thể phá vỡ trong nháy mắt.
Ta nhất thời không nhịn được, chọc chọc hai má hắn. Hắn ngẩng đầu nhìn ta, không biểu lộ cảm tình gì. Ta lại nhất thời tâm tình bấn loạn, nháy mắt quên luôn chuyện hắn đã làm, đưa đầu lên phía trước, hôn hắn một cái.
(Aki: Tiểu Hoàng điểu thật không có định lực, bị sắc dụ!)
“Xem tay trước.”
Ba chữ của Trọng Liên làm ta ngao ngán.
Sáng sớm đã xử lý vệ sinh xong xuôi, rồi lại tìm đồ băng bó. Thực ra, vết thương nhỏ kiểu này gió thổi là tốt rồi, cũng đâu có cần băng.
Trọng Liên không biết lúc nào mua về một quyển trục băng vai, nhanh nhẹn mà chuẩn xác mà băng lên tay ta, động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-ly-hong-lien-diem-tuu/2324866/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.