Người phía trước dừng bước.
Tay áo y buộc chặt, bởi vậy ngón tay có vẻ càng thêm thon dài. Chỉ là, trên cổ tay phải, có một vết bỏng rõ ràng.
Ta vỗ vỗ Tuyết Thiên, đi tới chỗ người nọ, nhỏ giọng nói:
“Ta và các hạ đã từng gặp qua ở Phụng Thiên, không biết các hạ còn nhớ rõ hay không?”
Khăn che mặt của y màu đen. Nhưng không việc gì, ta vẫn như cũ có thể ẩn ẩn nhìn ra khuôn mặt y.
Lông mi tương đối dày, đôi mắt thực sáng ngời.
Lúc gió thổi tới, lụa đen trên đấu lạp nhẹ nhàng rung động.
Y giống như đang chăm chú nhìn ta. Nhưng y không nói lời nào.
“Các hạ không tiện mở miệng sao?” Ta lại hỏi.
“Ngươi…… Ngươi có chuyện gì?”
Lúc y lên tiếng, thanh âm có chút run rẩy, chắc là cố nhịn hoa khan. Xem ra cao nhân trong truyền thuyết giỏi khinh công, cộng thêm là quan chủ Thiên Sơn, thật sự chỉ là một tên bệnh, kiêm ấm sắc thuốc.
“Ta có chuyện muốn nói với công tử, công tử có thể vừa đi vừa nói không?”
“Không có khả năng.”
“Ngươi biết ta muốn hỏi gì?”
“Phải.”
“Ta không muốn bảo ngươi giúp. Chúng ta có thể dùng điều kiện trao đổi.”
“Ngươi hẳn biết chuyện chúng ta muốn làm nhất.”
Nếu là ‘chúng ta’, thì hẳn là Thiên Sơn. Người Thiên Sơn đều là kẻ điên.
“Ngoại trừ cái đó, còn cái khác không?”
“Không có.”
“Thực không có?”
“Không có.”
“Thật sự thật sự không có?”
Hình như Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-ly-hong-lien-diem-tuu/2324848/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.