Rời kinh sư, tạm thời ở tại Lạc Dương. Lạc Dương và Trường An cách nhau không xa, nhưng không khí hoàn toàn khác nhau. Trường An phồn hoa, Lạc Dương nhiệt tình.
Đường Lạc Dương rộng mà sạch sẽ. Mặc dù là mùa đông, đèn đuốc vẫn sáng trưng, ngựa xe như nước (Aki: áo quần như nêm). Nhất là buổi tối, mồng một tết âm lịch vừa qua, mọi người đều ra ngoài. Cố đô nổi danh này không chỉ có mẫu đơn là đẹp, ngay cả hoa đăng pháo hoa cũng là thiên hạ nhất tuyệt.
Trường An tụ tập quyền thế, Lạc Dương tụ tập tiền bạc.
Phương diện nổi tiếng của Trường An là quán rượu, quán trà, hiệu cầm đồ, nơi rèn binh khí, khách ***, phường hát, thư phường. Toàn thành Lạc Dương nghề chính có buôn gạo, tư nhân, nơi buôn đồ cổ, dược quán, kỹ viện, sòng bạc… những nơi mà người nghèo chúng ta chỉ có thể nghĩ không thể đi, tất cả đều có.
Ngoài thành mới tổ chức hội chùa, đám người ra vào không dứt.
Thời gian ăn tết, tin tức nho nhỏ mà đám người trao đổi kia không thể theo kịp yêu cầu. Lăn qua lộn lại nghe ngóng tin tức, cũng chỉ được có mấy.
Trọng Liên đã tái xuất giang hồ, đồn đại mất đi võ công tự sụp đổ. Mọi người nói chuyện say sưa thảo luận, xem Thiên Sơn và Trọng Hỏa, bên nào mới là người thắng cuối cùng.
Còn có một tin tức, chính là Đỗ Viêm mất tích.
Lúc ta nghe được tên Đỗ Viêm này, trong lúc nhất thời chẳng nhớ nổi là ai. Tìm người hỏi nửa ngày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-ly-hong-lien-diem-tuu/2324840/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.