Kết quả của việc phá cửa mà ra chính là bị mạnh bạo lôi về. Bốn nữ nhân xuân hạ thu đông kia nhìn thì không cao, sức lực lại không nhỏ. Miệng vết thương trên bụng ta còn chưa khỏi hắn, vận động hơi kịch liệt chút sẽ nứt ra. Cứ tiếp tục giãy giụa, cái bụng này của ta đảm bảo kêu hỏng.
Không nghĩ rằng Lâm nhị thiếu gia ta đây đánh mấy tên tráng hán không thành vấn đề, một đời anh danh lại bị hủy trên tay mấy cô nương.
“Liên nhi đệ đệ, ngươi đã ký khế ước bán mình. Nếu làm việc chưa đầy một năm đã rời đi, chỉ sợ phải đưa ra một vạn lượng chuộc thân.”
Một vạn lượng? Không bằng ngươi trực tiếp chém chết ta.
Cái khế ước bán mình kia viết thật hàm hồ, ta sao biết là nam kĩ?
Nhưng mà, nam kĩ cũng không quan trọng, nơi này bán mình là tuyển chính mình, bồi mấy đại lão gia nói chuyện phiếm còn kiếm được nhiều tiền hơn quy công, tương đối có lãi.
Ta theo mấy cô nương đi tới trung đình.
Một đình thai, chạm khắc kim văn, thông tới bảy đầu đường lớn. Mỗi đầu đường lớn đều nối với một cánh cửa, tường vây cao cao ngăn trở cảnh vật phía sau cánh cửa. Bảy cánh cửa, đỏ cam vàng lục lam chàm tím, cửa tím thông với đại sảnh, ta theo cửa lục đi ra. Bên cạnh mỗi cánh cửa đều có một pho tượng sư tử vàng. Thượng Thu đi qua, xoay xoay đầu của con sư tử vàng cạnh cửa màu đỏ.
Bên trong truyền đến thanh âm đều đặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-ly-hong-lien-diem-tuu/2324838/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.