Một nhóm người tiến vào, kéo người bị thương đi. Bộ Sơ gẩy trâm hoa, cười duyên thản nhiên. 
Tất cả trong nháy mắt khôi phục nguyên dạng. 
Trọng Liên cầm lấy cán cân, nhẹ nhàng đẩy ra khăn che của Bộ Sơ. 
Ánh nến hoa ảnh, gió mát hương bay. 
Bộ Sơ ngẩng đầu mỉm cười với hắn. Nàng là tân nương của Trọng Liên, cũng không cười với ta, trong nháy mắt tim ta có chút mất đi sức đập. 
Trọng Liên nghiêng nửa mặt, cảm xúc giấu rất kín. 
Long diên hương, giao tiêu gấm, hai chén rượu chạm vàng được đưa đến trước mặt bọn họ. Bọn họ cầm lấy, nâng chén đối nhau, giao bôi. 
Xót xa rét lạnh, trên họa lâu tiếng tiêu nổi bốn phía. 
Chủ nhân của lụa gấm đỏ thẫm, nhưng lại thấy có vài phần cô đơn. 
Rượu trong, rượu thơm, rượu ngon dứt ruột. Thế gian đã không còn âm thanh nào khác. 
Hôn lễ như vậy, được chúc phúc như vậy, cũng chỉ có thể diễn ra trên người kim đồng ngọc nữ. 
Ban đêm ở Bình Hồ Xuân viện càng thêm trêu người. Bọn họ chọn một nơi phi thường xinh đẹp. Chỉ là tại đây, trong tình cảnh này, ta đã không còn cảm thấy hương vị của Trọng Liên. 
Lúc *** thần hắn thất thường, thường thường ngồi trong tiểu viên của Trọng Hỏa cung, ngơ ngác ngắm nhìn hoa hoa cỏ cỏ. Ta không dám tới gần, thậm chí không dám dùng sức thở. Sợ rằng chỉ sơ sẩy chút thôi, hương vị của hắn liền biến mất. Ngồi rất xa, nhìn thấy hắn, thừa dịp hắn ngủ lấy quần áo khoác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-ly-hong-lien-diem-tuu/2324781/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.