Ngày hôm sau là tất cả các nghi thức lớn nhỏ, mẹ già thay mặt Thiên Sơn nhận không ít khách sáo từ Trọng Hỏa cung. 
Trọng Liên đừng ngoài Thiên Hồng Đình, thấy *** thần phấn chấn, quần áo đỏ thầm còn chưa được cởi ra. 
Một lát sau Tuyết Chi và Phụng Tử lao ra khỏi phòng, Tuyết Chi đuổi Phụng Tử chạy. Phụng Tử chân ngắn, mới vừa nắm lấy ống quần Trọng Liên đã bị tỷ tỷ nhéo. Còn không kịp nói gì, Tuyết Chi liền quát: 
“Yêu nghiệt, xem quyền!” 
Quyền còn chưa hạ, ta đã lao tới ngăn tay nó. Phụng Tự ngược lại lại vùi đầu vào ngực ta, ủy khuất run rẩy. Ta vừa ngẩng đầu nhìn Tuyết Chi, Tuyết Chi liền ôm chân Trọng Liên bất động. Thanh âm lanh lảnh của Trọng Liên thổi qua trên đỉnh đầu ta: 
“Ngươi ở trong đây làm gì?” 
Ta lập tức cảm giác một trận rét lạnh sau lưng.” 
“Ta tới tìm này.” Vì thế chỉ chỉ mẹ. 
“‘Này’?” Mẹ già quay đầu liếc ta một cái, ta biết rằng mình trong vòng một chén trà sau nhất định sẽ rất lừng lẫy. 
“Tìm mẹ. Chậc chậc.” Trọng Liên đẩy tay Tuyết Chi. Tuyết Chi đầu tiên là ngẩn ngơ, sau đó lúng túng, rồi làm bộ ngạo khí đứng một bên. Trọng Liên lại nói: “Hoàng nhi, không có gì muốn cùng bản cung nói sao?” 
Cả người ta đều lạnh. 
Ta cơ hồ có thể nhìn thấy lỗ tai mẹ già dựng thẳng lên. 
“Hoàng nhi?” 
“Ta còn có việc, đi về trước. Các người chậm rãi nói chuyện.” Ta cười hắc hắc, tính toán đi ra. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-ly-hong-lien-diem-tuu/2324779/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.