Bắt đầu từ lúc Hàn Việt bị thương nằm trên giường, Bùi Chí liền thường xuyên ghé nhà Sở Từ làm khách. Mỗi lần hắn ghé, Sở Từ đều đi vào thư phòng hoặc chơi game, để cho hắn và Hàn Việt ở bên ngoài nói chuyện.
Bùi Chí đến thăm, thỉnh thoảng còn mang theo lễ vật, khi thì một bó hoa bách hợp thơm lừng tươi mới, khi thì một giỏ trái cây, hoặc là mấy món điểm tâm ăn sáng thông thường. Bùi Chí dù sao cũng là thương nhân lăn lộn trên thương trường, tác phong làm việc khác xa đám người xuất thân trong quân đội. Hàn Việt lúc đầu còn cười nhạo hắn mang đến mấy thứ linh tinh, vừa nhìn đã thấy đặc biệt xa lạ, nhưng sau này dần dần cũng lười để ý.
Ngày đó Bùi Chí ghé chơi, chính là mang theo tin tức quan trọng: “Long Kỉ Uy và lão Vu trở mặt rồi.”
Hàn Việt đang ngồi ngoài phòng khách hút thuốc. Khi có mặt Sở Từ, hắn sợ y bị sặc khói nên vẫn cố nhịn, hiện tại khó khăn lắm mới có thể thư thư thả thả rít một hơi thuốc thượng hạng, tâm tình đặc biệt sảng khoái: “Ha, bọn họ rốt cuộc đã trở mặt? Tôi dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được lão Vu nói gì: không phục tùng mệnh lệnh cấp trên, vô tổ chức vô kỉ luật, coi nhẹ đại cục, coi nhẹ tập thể, chủ nghĩa tự do cá nhân cực đoan phân tán…”
“Sai rồi.” Bùi Chí tiếp nhận một điếu thuốc, “Lão Vu lần này một chữ cũng không nói.”
“–Hử?”
“Bởi vì hắn bị chọc tức điên, cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-den-ngam-luoi-dao/1917811/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.