Ngày đó Sở Từ dìu theo Hàn Việt, đi suốt hơn hai tiếng đồng hồ mới ra tới con đường lớn trên núi.
Bọn họ vừa thoát khỏi phạm vi mất tín hiệu, di động của Hàn Việt liền điên cuồng reo vang. Trước sau ước chừng có hơn hai mươi cuộc gọi, có cuộc đến từ Hàn gia, có cuộc đến từ quân ủy, có cuộc đến từ lão chiến hữu của Hàn lão tư lệnh, lại có cuộc đến từ đám người Bùi Chí…
Hàn Việt còn chưa kịp nghe máy lần nào thì đã vì mất máu quá nhiều mà rơi vào hôn mê.
Cho nên hắn cũng không biết suốt khoảng thời gian hắn mắc kẹt trong sơn cốc, Hàn lão tư lệnh đã bị đám người cấp trên nửa giám sát nửa bảo hộ khống chế ở Đài Châu Chiết Giang. Tư lệnh phu nhân bị cửu xử theo dõi và giám thị, Hàn Cường bí mật chuyển đến nhà người tình A Linh.
Tất cả mọi người đều vì hắn mất tích mấy giờ mà lòng nóng như lửa đốt.
Hàn Việt cứ tưởng rằng hắn nhất định sẽ được người ta đưa đến bệnh viện, ai ngờ thời điểm tỉnh lại, mở mắt nhìn thì chính là trần phòng ngủ nhà Sở Từ.
“Tỉnh rồi!?” Bùi Chí bắt chéo chân ngồi bên giường, cũng không thèm ngẩng đầu lên cầm di động nhắn tin, ngón tay cái lướt nhanh trên bàn phím, “Lão Nhâm nói cậu nên tỉnh vào lúc này, rất may lời hắn nói là sự thật.”
“…Sở Từ đâu?”
“Thư phòng.”
Hàn Việt cố sức ngẩng đầu lên, chỉ thấy đùi phải của mình đã được băng bó chặt như đòn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-den-ngam-luoi-dao/1917809/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.