Chu Viêm Húc thân nhàn vương, cả ngày chẳng có chuyện gì làm, thường cùng người dưới đánh bài. Tiểu thiếp cũng là từ vương phủ khác tới, liền hỏi Chu Viêm Húc: “Vương gia, quận chúa nhà thiếp muốn thành thân.”
Chu Viêm Húc làm sao nhớ rõ quận chúa nhà nàng là ai, hàm hồ lên tiếng nói: “Là chuyện tốt.”
“Vâng, quận chúa rất vui mừng. Là Ương Vương gia năn nỉ Hoàng Thượng hồi lâu, người mới đồng ý nói với Cảnh đại nhân.”
Chu Viêm Húc nói: “Hoàng huynh cũng thật sự là nhiều …khoan? Cái gì? Cảnh đại nhân? Cảnh đại nhân nào?”
Tiểu thiếp ngạc nhiên nói: “Còn có Cảnh đại nhân nào, tất nhiên là đương triều nhất phẩm, Vương gia thường hay nhắc đến Cảnh đại nhân đó thôi.”
Chu Viêm Húc đẩy bàn đứng lên: “Chuyện này là sao?”
Tiểu thiếp kia hoảng sợ: “Có chỗ nào không được?”
Chu Viêm Húc vỗ bàn giận dữ hét: “Tất nhiên không được, Cảnh Loan Từ là trích tiên (tiên bị đầy),quận chúa ngươi miệng rộng mắt lé chân to sao có thể xứng với hắn?”
Tiểu thiếp lúng ta lúng túng hồi lâu mới nói: “Nhật Quang quận chúa Vương gia cũng đã gặp qua, là đệ nhất mỹ nữ đương thời, ngài cũng đã buột miệng khen nàng nàng là băng tuyết chi tư, sao có thể quên?”
“Chó má!” Chu Viêm Húc giậm chân nói “Nàng không lấy chồng sẽ không sao, gả cho người đó sẽ thành một đống phân chó!”
Tiểu thiếp nghe hắn mắng lời thô tục, thấy hơi kì lạ, nhưng tinh tế dò xét tư vị lời nói này, bất giác thất thanh nói: “Chẳng lẽ Vương gia ngài —— cũng âm thầm yêu mến quận chúa?”
Chu Viêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-dai-khoc-hinh/773/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.