Tiểu Chu hốt hoảng nhấc mắt, con ngươi đen thẳm sắc như tên bắn, dị thường âm ngoan hướng về phía hắn!
Chu Viêm Minh trong lòng giận dữ, nhấc chân kéo y tới giường, túm vạt áo y, tát y liên tiếp mười cái. Y không phát ra âm thanh gì, chỉ lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn, Chu Viêm Minh tức giận dùng hết khí lực đoán tâm ý lúc này của y.
Các cung nữ nghe thấy tiếng động bên trong, không dám bàn tán, chỉ thấy một cảnh tượng như vậy, lúc này mới bổ nhào dưới chân Chu Viêm Minh: “Hoàng Thượng bớt giận, Hoàng Thượng, trăm triệu lần không nên tổn hại long thể!”
Chu Viêm Minh ngừng tay, lúc này cung nữ kia mới quát Tiểu Chu: “Có nghe hay không, đây mới là thái độ làm thần tử!”
Bỗng thấy Tiểu Chu cả người run rẩy, khuôn mặt như bạch ngọc giờ đây không một chút huyết sắc, chỗ thái dương nổi lên một tầng mồ hôi, không biết cung nữ nào kêu to một tiếng: “Nguy rồi.”
Chu Viêm Minh trong lòng trầm xuống, vội vàng tới trước mặt y, y lại nhanh tay giữ chặt vạt áo không chịu buông tay. Chu Viêm Minh tức giận nói: “Ngươi chết cũng mặc ngươi, nhưng những người bên cạnh ngươi sẽ không được yên ổn!”
Lúc này mới ép y buông tay, lại nhìn quần áo phủ lên vết thương được băng bằng vải bông sớm đã thấm đầy máu. Chu Viêm Minh lửa giận dâng cao, một mặt phân phó người đi truyền ngự y, một mặt ôm chặt Tiểu Chu thay y giữ miệng vết thương.
Tiểu Chu đã đau đến mức mất tỉnh táo, chỉ nghe bên tai có người không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-dai-khoc-hinh/769/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.