Chữ nghĩa trên bia đá đã phai mờ đi nhiều, nhìn không rõ ràng. Lý Giao cũng biết một ít Hán Nôm, tiếc là xem chẳng được. Ông Can chỉ xác định đó là của vị quan dưới mộ. Lý Giao đến gần, phát hiện một tầng âm khí như có như không trong bia mộ. Trời sáng, ánh mặt trơi phủ lên nghĩa địa, hắn lại cảm nhận âm khí trong đó thì trong lòng đã có suy đoán. 
"Cảm ơn chú nha!" Lý Giao nói với ông Can. Thừa dịp nhìn bia đá, trên bề mặt bia đá bỗng dưng nổi lên gương mặt đầy xương, không thấy mắt của nó nhưng như chằm chằm nhìn Lý Giao. 
Đương nhiên ông Can sẽ không thấy được. 
Lý Giao có cảm giác hộc máu, bất quá thời gian đang là ban ngày, hắn không thể ra tay. Ban ngày ban mặt dám hiện lên doạ hắn, đối thủ này đúng là xương xẩu. 
"Có gì đâu! Cái gì không hiểu anh cứ hỏi!" Ông Can hoà nhã nói. 
*** 
Lý Giao nghe ngón chân cái nhột nhột, mí mắt nặng nề níu lên. Hắn nhìn xuống, Hồ Tiên đang hí hoáy gặm chân hắn. Trải qua không biết bao nhiêu thời gian, nhìn qua đồng hồ báo thức bằng bạc trên kệ, điểm gần bảy giờ tối. 
Hắn ngồi dậy, nhưng trong đầu còn quá phê như trúng phải á phiện. Sáng về nhà hắn liền ngủ, vậy mà đã ngủ nguyên ngày, so với heo không khác nhau lắm. Mà Hồ Tiên dường như đã đói bụng nên đánh thức chủ nhân đi pha sữa. 
Lý Giao xung động cái chăn qua một bên, bế Hồ Tiên ra khỏi phòng. Sau đó vào nhà tắm, một tay hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-cam-phap-su/1015752/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.