Cô gái quần áo đỏ nửa khuôn mặt kinh dị giơ một bàn tay sờ vào cửa sổ. Tức khắc tay ả giật ra như cầm củ khoai lang nóng bỏng. Oán hận nhìn vào trong, ả dần dần lướt ra phía sau biến mất trong đêm dài. 
Mà bên trong, chính mắt Lý Giao thấy rõ tấm bùa vàng đã sẫm màu, bề mặt phủ lên một lớp ẩm mốc. Hắn biết là đạo hạnh Lệ Quỷ không cạn, mấy thứ đồ chơi này cầm cự không bao lâu. 
Nhớ lại lời bảo vệ Kiên nói, từ mười hai giờ đến ba giờ sáng, hắn vạch ống tay nhìn đồng hồ, mới gần một giờ sáng. Hôm nay lại là ngày thứ ba quỷ nữ quấy phá, không còn cách nào để mà thương lượng. 
Giống như một âm linh thích chơi xích đu, người ta đi ngang chỗ đó trong buổi tối đôi khi hoa mắt thấy người ngồi xích đu. Nguyên nhân là lúc sống người đó đặc biệt nhớ, chết rồi vẫn còn tập quán. Lệ Quỷ này ba ngày giết người, nhất định theo tập quán ba ngày lấy mạng người. 
Trong phòng, bóng đèn chốc lại nhấp nháy như hộp đêm. Bảo vệ Kiên ngồi trên ghế hô hấp nửa ngày, Lý Giao nhìn gương mặt anh ta không còn một giọt máu, con mắt bên trái thì bầm đen, một chữ hài, hai chữ khôi hài. 
"Moá nó, từ nhỏ tới lớn mới thấy!" Bảo vệ Kiên đốt đầu điếu thuốc lá lấy tinh thần. 
Đồng hồ treo tường cứ "Tạch tạch..." Lý Giao nhìn quanh, nói. "Công trường này khởi công bao lâu rồi?" 
"Tao nghe nói một năm." 
"Một năm, phòng này xây cũng gần một năm đi?" 
"Chốt bảo vệ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-cam-phap-su/1015733/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.